Cách làm báo tường

Trang trí báo tường trên giấy a4

 Vẽ báo tường đẹp đơn giản

 Vẽ báo tường không quá khó, khi bạn muốn có 1 bức báo tường đẹp đơn giản thì bạn chỉ cần tuân thủ các bước sau

  • Bước 1 vẽ 5 cánh hoa phượng hoặc hình tròn cơ bản có phần nhụy ở giữa.
  • Bước 2 Vẽ lá đan xen
  • Bước 3 tô màu sắc sinh động, bạn chọn một màu cho lá và hoa một màu sẽ hài hòa hơn.

 nhà gỗ thành đạt sẽ hướng dẫn các bạn trang trí viền giấy a4 hoạ tiết hoa phượng để nói về tuổi học trò của chúng ta.

 

Vẽ hoa dây leo đẹp trang trí báo tường

 

Báo tường 26/3

 Ngày 26/3 – Ngày thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh là ngày được rất nhiều bạn đoàn viên đón nhận, do đó có rất nhiều cuộc thi làm báo tường ngày này

 

Báo tường 20 11 đoạt giải – Báo tường 20-11 về thầy cô

 Báo tường 20 11 là cách để chúc mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 rất ý nghĩa. Đây là cơ hội để các học sinh thể hiện năng khiếu mỹ thuật cũng như thơ ca gửi gắm tình cảm sâu sắc tới những người đã chắp cánh ước mơ, trao cho mình hành trang tri thức để bước vào cuộc sống.

 

 

Những bài thơ hay về 20/11 làm báo tường

 

 

 

Lời ngỏ báo tường hay

 Kính thưa quý thầy cô và các bạn thân mến!

 Thời gian chẳng khác nào một cố máy vĩnh cửu cứ thế trôi đi không bao giờ trở lại. Nó cứ lặng lẽ trôi đi mà không để ý tới những gì xung quanh nó. Thầy cô là người cảm nhận rõ nhất. Thời gian trôi đi là những ngày thầy vất vả dạy dỗ đàn em thơ, nâng niu từng nét chữ, khuyên dặn trò từng lời…Những canh thâu không ngủ, thức trắng đêm bên bàn giáo án, dưới ánh đèn khuya, bàn tay gầy gầy, xương xương cầm bút viết từng chữ xinh xắn trên trang giấy trắng. Kiến thức của em ngày càng sâu rộng là nhờ công lao to lớn của thầy cô. Chúng em biết, vì tương lai tươi sáng của chúng em, vì muốn đất nước ngày càng tươi đẹp hơn, Thầy cô đã dâng hiến cả cuộc đời và tuổi thanh xuân của mình.

 Thầy cô là điểm tựa, là nơi sưởi ấm cho những con tim đang mong ước một niềm tin hứa hẹn. Thấm thoát thoi đưa, mới ngày nào, chúng em còn bỡ ngỡ trước ngôi trường xa lạ vậy mà hôm nay lại mang đầy cảm xúc tâm tư vương vấn của ngày ra trường. Lưu luyến thay ôi cái tuổi học trò chẳng khác nào dòng điện nhạc hòa lên trong phút giây đầy luyến tiết .Cuộc đời người học sinh hệt như âm điệu một khúc nhạc vội vang lên rồi cũng tự tắt đi để laị dư âm trong lòng người nghe những nỗi niềm thầm kín. Đời học sinh là phải thế, là phải được tận hưởng là phải được vui chơi nhưng phải được dừng lại ở những phút giây  nào đó để hòa cùng lời giảng của thầy cô, lời ân cần quan tâm mà không cần đền đáp mà chỉ mong mỗi một ngày mơ ước đưa lũ “trò” của mình đến những bến bờ tương lai tươi đẹp.

 Công ơn đó to lớn biết bao, cao cả biết nhường nào…Một lời thôi làm sao tả hết công ơn to lớn như trời biển của thầy cô đối với chúng em. Thay cho lời muốn nói, chúng em xin kính gửi đến quý thầy cô những vần thơ, câu chuyện mà chúng em đã dành tất cả công sức và lòng nhiệt huyết gửi vào trong đó tất cả tấm lòng của chúng em để kính dâng thầy cô như một món quà ý nghĩa trong những món quà mà chúng em, ba mươi chín học sinh của lớp … Kính tặng lên thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.

 Chúng em kính chúc quý thầy cô dồi dào sức khoẻ, luôn luôn đến trường dạy chúng em. Còn riêng em, em mong thời gian quay chậm lại để cho em không bao giờ phải chia xa thầy cô và các bạn, tình cảm ấy sẽ luôn luôn ở trong lòng em mãi mãi .

 Làm sao nói hết ân tìnhTặng cô hai tiếng chân tình: “Mẹ ơi”!

 Nguồn: http://th-thcshungthi.pgdlacthuy.edu.vn/mot-so-mau-bao-tuong-dep-va-loi-ngo-y-nghia-nhat-ngay-2011.html

Xã luận báo tường

 Người Thầy vẫn lặng lẽ ươm mầm cho cuộc sống, để rồi khi cây non xanh lá thì người ươm đã già. Mái tóc pha sương còn vươn màu bụi phấn, nhịp thời gian hằn trên manh áo đã sờn vai. Trong cuộc sống bộn bề hôm nay, tất cả như bị cuốn tít vào dóng chảy của thời gian, và những lần về thăm cô cứ ít dần, ít dần. Cô đã quên đi hạnh phúc của bản thân, hi sinh cả đời cho những mầm non thơ dạy. Và giờ đây khi tuổi đã xế chiều, cô vẫn khát khao được cống hiến, được hòa mình vào cuộc sống của trẻ thơ. Bỡi lẽ cô yêu lắm những ánh mắt ngây thơ, cô hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười em nhỏ. Cô dành dụm đồng lương hưu ít ỏi mua một gánh hàng để bán quà sáng cho các em.

 Lặng đứng nhìn cô xoa đầu lũ trẻ, ánh mắt hiền và nụ cười móm mém trên môi, lòng tôi xốn xang vô hạn. Cô ơi! Con đã về, đứa học trò nhỏ luôn được cô ân cần khuyên dạy đã về đây. Trong phút giây bùi ngùi cả tôi và cô đều khóc, cô ôm lấy tôi không nói nên lời, mái tóc xanh hòa vào màu tóc trắng, và cảm giác ấm áp của ngày nào ùa về như mới hôm qua. Cô kể cho tôi nghe thật nhiều, cuộc đời giáo viên đày niềm vui và cũng lắm nỗi buồn. Và tôi cảm nhận một điều, trái tim cô vẫn tràn đầy nhiêt huyết, chính bầu nhiệt huyết ấy đã nuôi lớn tâm hồn và thắp sáng ươc mơ tôi. Ngày hôm ấy sau trôi qua nhanh quá, tôi ra về cô dõi mắt nhìn theo, ánh mắt trìu mến thân thương nhưng làm lòng tôi khắc khoải. Thương cô nhiều nhưng biết phải làm sao?

 Thầy cô là vậy đó! Có những lớp học trò lớn lên mà chưa từng trở lại thăm cô, nhưng ở nơi đây cô vẫn mong chờ. Đời giáo viên duy nhất một niêm vui nhưng mãi dến lúc xa rồi con mới hiểu, những khó khăn, nghiêm khắc ngày nào, giờ đây đã trở thành bài học quí đời thường là hành trang cho con vững bước vào cuộc sống. Cầu chúc cho cô thật nhiều sức khỏe, để con đươc hạnh phúc khi sà vào vòng tay ấm áp của cô.

 Thầy tôi tóc đã điểm sương

 Nói sao cho hết tình thương của thầy

 Tuổi thơ muôn vạn tháng ngày

 Lắng trong kí ức dáng thầy năm xưa

 Mồ hôi đổ giữa ban trưa

 Vì đàn em nhỏ, nắng mưa không rời

 Bao năm bao tuổi thầy ơi

 Vắt từng nhịp sống cho đời nở hoa

                                                                                                                                 (Phùng Thảo)

Truyện ngắn về thầy cô viết báo tường

 “Người thầy và những tờ tiền cũ”

 900.000 đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc. Cuối cùng nó cũng đậu đại học. Người đầu tiên nó muốn thông báo tin quan trọng ấy không phải là ba hay mẹ nó mà là người thầy kính yêu của nó…

 Nhà nó nghèo, lại đông anh em, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám nghĩ đến chuyện cho con vào đại học. Ba mẹ nó cũng vậy, phần vì quá nghèo, phần là vì nghĩ đến điều kiện của con mình “làm sao mà chọi với người ta”!… Thầy là người duy nhất ủng hộ nó, cho nó niềm tin rằng “mình có thể”.

 Vui mừng chẳng được bao lâu, bao nhiêu lo lắng tràn về vây lấy nó… Năm năm trời, hàng trăm thứ tiền như bầy ong vo ve trong đầu nó.

 Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học “nhân-lễ-nghĩa” của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là “bí kíp” rồi dặn chỉ lúc nào khó khăn nhất mới được mở ra. Nó đã không “cảnh giác” thừa. Gói “bí kíp” mà lúc nhận từ tay thầy nó đã ngờ ngợ là một xấp những tờ tiền 10.000đ bọc trong hai lớp nilon cũ kỹ, những tờ tiền được vuốt phẳng phiu phần nhiều đã nhàu nát mà nó tin rằng thầy đã để dành từ lâu lắm! 900.000đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc.

 Đã hai năm kể từ cái ngày thầy lặn lội lên TP. HCM thăm nó, dúi vào tay nó những đồng 10.000 nhọc nhằn rồi lại vội vã trở về. Sau đó thầy chuyển công tác. Hai năm, thỉnh thoảng nó vẫn nhận được những đồng 10.000 của thầy (lạ thay, lại vào những lúc tưởng chừng như nó bế tắc nhất!)… Hai năm, nó vẫn chưa một lần về thăm thầy.

 Trưa, mới đi học về, mẹ điện lên báo: “Thầy H. mất rồi!”. Nó chỉ lắp bắp hỏi được ba chữ: “Sao thầy mất?”, rồi sụp xuống khi mẹ cũng nghèn nghẹn ở đầu dây bên kia: “Thầy bệnh lâu rồi mà không ai biết. Ngày đưa thầy vào viện, bác sĩ chụp hình mới biết thầy đã hư hết lục phủ ngũ tạng rồi, chưa ai kịp đi thăm thì thầy đã…”.

 Nó bỏ hết mọi sự leo lên xe đò. Trong cái nóng ban trưa hầm hập với cơn say xe mệt mỏi, nó thấy thầy hiền hậu đến bên nó, dúi vào đôi tay nóng hổi của nó những tờ 10.000 đồng lấp lánh… Đến bây giờ nó mới để ý thấy thầy đã xanh xao lắm, bàn tay tài hoa khéo léo ngày xưa đã gân guốc lên nhiều lắm… Nó chợt tỉnh, nước mắt lại lăn dài trên má, trái tim nó gào lên nức nở: “Thầy ơi… sao không đợi con về…!?”.

 Vì nó cứ đinh ninh: nếu đổi những đồng 10.000 kia thành thuốc, thầy sẽ sống cho đến khi nó kịp trở về.

Mẫu báo tường độc đáo

 

 

Báo tường tiếng anh

 

 

Báo tường về an toàn giao thông

 

Báo tường về bác hồ

 

Báo tường quân đội

 

Báo tường người lái đò

 

  

  

  

  

  

  

  

 Tag: văn 20/10 tên mùa ảnh tạo bố cục giáng bè vè chủ đề tử ma túy nhớ facebook in hiv nổi ấn tượng hạ tím 12 cấu trúc trại hè 8-3 tiêu ngõ hòm thư góp nhan ngay chào 26-3 đảng thuyết trình kiểu nội dung mềm bằng photoshop đảo bốn thcs khung thiết kế khổ chấm 20-1 nguyễn du mục tiểu nẹp bày ngo đường diềm corel bìa họa đặt hát 26 hoạch 8/3 tập tết 7 mô thuê dân xuôi uống nguồn halloween thuyền buồm nhật san font 4 tôn sư đạo 6 vệ 8/3 dương thpt cội phòng chống hương số gọn bảng hồng vector bộ phông mĩ 28 tre tệ nạn dụng cụ giãn nền 8 cấp a0 a3 bình dán trung thu phụ nữ giới tính hãy xaluan chuyến baáo đâu đep maẫu bai tho word 3d niên 22-12 kỷ niệm noel đố 30-4 nguyên đán 30/4 22 sen