1. Cuộc sống xa nhà là tự lập nhưng cô đơn thật đấy.
 2. Xa nhà giúp ta lớn, trưởng thành hơn phải không?
 3. Đôi khi nhìn vào nhà người ta ăn cơm thôi cũng chạnh lòng.
 4. Con đường tự lập đâu phải dễ đi. Nhớ nhà, nhớ mẹ cha, nhớ cảnh cùng nhau ăn cỗ lấm lem bùn sình.
 5. Xa nhà, ta biết người ta phải sống với nhau bởi tình thương chứ không phải bằng những tính toán nhỏ nhen, bon chen và ích kỉ. Hãy yêu lấy những người sống bên cạnh ta, cuộc đời có bấy lâu mà phải hững hờ?
 6. Một mình căn phòng trống, rồi đêm về, một chút men trong người, nghĩ một vài chuyện, rồi một vài giọt nước mắt rơi.
 7. Xa nhà, ta biết người ta phải sống với nhau bởi tình thương chứ không phải bằng những tính toán nhỏ nhen, bon chen và ích kỉ. Hãy yêu lấy những người sống bên cạnh ta, cuộc đời có bấy lâu mà phải hững hờ?
 8. Tuy gia đình không giàu có gì nhưng khẳng định được chiều như 1 công chúa. Bây giờ đi xa lúc nào cũng chỉ muốn về nhà với gia đình, nhớ món sườn xào chua ngọt của bố, nhớ cá kho của mẹ, cơm rang của em trai, nhớ lắm nhưng không thể về, muốn làm thật nhiều tiền để bố mẹ không cơ cực nữa.
 9. Nghe tin gió lạnh chiều nay, con thương bố mẹ ông bà ở quê. Mong rằng đông sẽ qua mau, để cho xương khớp đỡ phần đớn đau.
 10. Xã hội này chật chội, nó khiến con thấy lạc lõng quá mẹ ơi! Con muốn được về nhà, muốn được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, muốn được sống lại cuộc sống của một đứa con nít như ngày nào.Con không muốn phải tự mình nỗ lực, tự mình chịu đựng và chấp nhận nữa… Mẹ! Con muốn về nhà! Con nhớ nhà!
 11. Hình như đây là mùi hoa sữa, mùi hương đặc trưng của quê nhà. Xa quê bao năm chưa bao giờ thôi khắc khoải chờ đến ngày đoàn tụ gia đình.
 12. Khi đi xa con không hề tỏ ra buồn rầu, thay vào đó là sự mạnh mẽ tự lập kia. Giờ đây người lạ cảnh cũng xa, nhìn lên bầu trời thỏa nỗi nhớ quê nhà.
 13. Lên thành phố học, tôi trồng trầu bà khắp nhà. Ngày ấy ở quê, lá trầu to và xanh lắm. Tôi ghi lại khoảnh khắc đó mang lên đây để tự an ủi mình.
 14. Nhìn gia đình người ta dạo quanh con phố dịp cuối tuần mà thấy tủi thân, tự thưởng cho mình ly chè ngọt thay cho lời động viên đạt điểm cao.
 15. Ngày ấy còn nhỏ có bao giờ nghĩ rằng một mai mình sẽ từ bỏ mọi thói quen, không còn được ai bảo vệ, nấu cơm hằng ngày. Nhưng không sao cả, bao nhiêu nỗi nhớ tôi hóa thành động lực phát triển bản thân.
 16. Xa nhà, ta biết phải tự mình đứng dậy khi chẳng may bị gục ngã. Là đủ mạnh mẽ để kiên cường với những chông gai, là không bao giờ cúi đầu trước hai từ “thất bại”, là không bao giờ tự cho phép mình dừng lại trước những khó khăn.
 17. Xa nhà, ta lại càng trân quý hơn những giờ phút được ở gần gia đình mình trong những ngày ngắn ngủi “nhảy” xe về thăm quê. Mỗi chúng ta hiểu hơn những lo toan, những yêu thương, những quan tâm của bố mẹ…
 18. Ta xót xa hơn khi nhìn thấy một sợi tóc bạc trên mái đầu cha, thấy buồn lòng hơn trước một nếp nhăn trên gương mặt mẹ… Giữa những bon chen, thị phi của cuộc sống chốn đô thị như đang quá chừng vội vã này, chốn dừng chân yên bình nhất chẳng phải gia đình hay sao?
 19. Xa nhà, ta biết phải tự mình đứng dậy khi chẳng may bị gục ngã. Là đủ mạnh mẽ để kiên cường với những chông gai, là không bao giờ cúi đầu trước hai từ “thất bại”, là không bao giờ tự cho phép mình dừng lại trước những khó khăn.
 20. Còn bao nhiêu năm nữa để có thể chờ đến tết về nhà! 1 năm chỉ mong đến 1 lần như vậy, rồi 1 ngày nào đó, chỉ còn ba mẹ đón giao thừa. Thân gái nữ nhi, ngoài cách chấp nhận thì không còn cách nào khác! NHỚ ba mẹ, sắp được về rồi, ngày nào còn ở nhà đón tết ngày đó sẽ ý nghĩa hạnh phúc nhiều hơn!
 21. Đi qua những tổn thương về tình cảm, thứ tôi ao ước nhất bây giờ chỉ đơn giản là được trở về nhà với mẹ cha.
 22. Nhớ lắm yêu thương vô điều kiện, cha mẹ giúp đỡ những khó khăn tôi gây ra, họ dọn dẹp tàn dư thất bại của tôi. Dù như thế nào họ vẫn nói nhỏ nhẹ với tôi một câu: Về ở với ba mẹ đi con đừng đi đâu nữa hết, con không tiền người ta không tôn trọng con đâu.
 23. Nước ngoài cơm khó ăn lắm bố mẹ ơi. Nhưng ngoài cố gắng ra, con không thể nào nói với bố me rằng con đang gần như kiệt sức. Con muốn về với mái ấm gia đình nhưg con xa quá rồi bố mẹ ạ.
 24. Con phải làm sao đây? Con cơ bản chỉ muốn ở nhà, chỉ muốn có 1 công việc đơn giản, có 1 người chồng thương con, mà phải gần ba mẹ. Con sợ xa ba mẹ, con yếu lòng dù bên cạnh đã có người đàn ông của mình. Nhưng nếu mai sau con đem lòng yêu người ở xa thì sao hở mẹ?
 25. Lại 1 lần nữa con nghĩ đến cái chung mà quên đi bản thân mình muốn gì, con thật ko thích bon chen, con chỉ muốn được tự do tự tại, dành thời gian cho nhà, cho cha mẹ và cho con. Thèm về nhà 1 cách kinh khủng. Con đã quên từ lâu rồi con không còn thuộc về nơi này nữa. Gắng gượng gồng mình là 1 việc không tốt đúng không, có đi xa mới biết bình yên nhất là nhà, dù có lấm lem thì cũng không ai dị nghị. Bây giờ lớn rồi, có những chuyện chỉ giữ trong lòng, rồi cố chịu đựng mà thôi.
 Tag: vất vả stt khóc thơ câu bài hát sinh status