Trích đoạn “NUÔNG CHIỀU RIÊNG EM Chương 63: Cưỡi Ngựa (H)”

 Người con gái đói khát hé môi, từ khóe môi chảy ra sợi bạc mỏng manh.

 Cảm nhận được tiểu huyệt càng ngày càng siết chặt, hoa huyệt càng ngày càng ướt, bắp đùi cường tráng của Tần Thần nổi lên gân xanh mờ mờ.

 Những ngón chân được sơn màu bóng, đá lên không khí, một lúc sau, dần dần, những ngón chân đẹp đẽ không chịu nổi áp lực mà cuộn tròn lại.

 Thoải mái đến cực điểm.

 Tần Diệp Tân lắc đầu, miệng lưỡi khô khốc, đôi bồng đào ngứa ngáy.

 “Gần đến rồi, xoa xoa cho em ~” Cô cầu xin.

 Đối với yêu cầu của cô, trong mắt anh tràn đầy ý cười, anh thả lỏng một tay xoa nắn cặp vú to trắng nõn như tuyết đang rung rinh của người con gái một cách mạnh mẽ.

 “A ~” Cô kéo dài tiếng rên rỉ yêu kiều.

 Tần Thận vuốt ve nhũ hoa đỏ bừng dần bị anh làm cho biến dạng, thấp giọng cười nói: “Thích vậy hửm?”

 “Thích… a… ha… anh tiếp tục đi.” Tần Diệp Tân nóng lòng đòi hỏi, thân thể cô, trái tim cô đều đã bị anh dẫn dắt, cô không chút nghĩ ngợi gật đầu.

 Người đàn ông gia tăng tốc độ cùng sức mạnh va chạm, đem người con gái đưa tới cao trào, trước khi cao trào, hai tay anh ôm eo cô, nói nhỏ bên tai cô.

 “Anh cũng thích, chỉ thích làm điều này với em.”

 Tần Diệp Tân, người đã nếm trải mật ngọt tình ái vô số lần, lập tức đỏ mặt.

 Sau mỗi lần, tinh thần của anh lại càng dâng cao, ngược lại cô chỉ cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức.

 Tần Thận hạ xuống dây võng, Tần Diệp Tân chỉ cảm thấy cô bị anh ôm đặt ngồi lên một mặt ghế lạnh lẽo có hình dáng kì lạ.

 Thân thể cứng đờ, giọng nói cô run rẩy: “Em bỏ cuộc ~”

 “Đừng sợ, anh đưa em đi cưỡi ngựa.” Nói xong, anh đứng dậy vuốt ve con ngựa gỗ.

 Thể loại tình thú kinh điển. Quả nhiên người xưa kinh nghiệm là vô biên, không những dùng làm phương tiện đi lại thời xưa mà còn là phiên bản xe chấn thời đó.

 Nghĩ đến đây, Tần Thận càng thêm kích động, còn cô sợ đến hai chân run run.

 “Em không muốn cưỡi ngựa.” Tần Diệp Tân đã cảm nhận được mùi nguy hiểm, lập tức gào khóc.

 “Hử.” Giọng điệu của anh có vẻ rất do dự, cô không thể tưởng tượng được vẻ mặt của anh lúc này, chỉ cảm thấy chắc chắn không yên ổn rồi.

 Đúng như dự đoán, sau khi nhìn xung quanh, anh thong thả nói: “Không cưỡi ngựa cũng được, ở đây còn có lồng giam, roi da…”

 Xem thêm tại: https://dtruyen.com/nuong-chieu-rieng-em/cuoi-ngua-h_2314966.html

  

  

  

  

  

  

 Tag: hoa huyệt cưỡi ngựa gỗ