Trần Phong giống Dũng ‘Mắt biếc’

 Diễn viên Trần Phong được đạo diễn Victor Vũ nhận xét giống nhân vật Dũng phim “Mắt biếc” vì ngoại hình có nét đểu.

 Phim chuyển thể truyện Nguyễn Nhật Ánh thành hiện tượng phòng vé khi thu 150 tỷ đồng sau hơn hai tuần chiếu (tính đến ngày 5/1). Trần Phong – gương mặt mới của làng phim – được khán giả chú ý với vai phản diện – Dũng.

 – Cơ duyên nào giúp anh có vai Dũng?

 – Tôi hâm mộ nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từ lâu. Khi biết đoàn phim Mắt biếc tuyển diễn viên phim, tôi đọc lại truyện và gửi hồ sơ xin đóng vai Ngạn vì thấy  hợp nhân vật này. Thế nhưng, trước buổi casting một ngày, tôi nhận mail thông báo đạo diễn Victor Vũ đề nghị tôi chuyển sang vai Dũng. Tôi bất ngờ lắm, quyết định thử sức vì trước đây, tôi tự đóng khung mình ở kiểu vai hiền lành, vui vẻ. Tôi đọc lại truyện để tìm hiểu tính cách, hoàn cảnh của Dũng, tham khảo diễn xuất của các anh chị trong nghề để định hình lối diễn tả ánh mắt, lời nói, cách tán gái của Dũng.

 Sau buổi casting lần một, anh Victor Vũ góp ý tôi nên làm đậm thêm nhân vật phản diện này, lột tả nét đểu của anh ta rõ hơn. Tôi diễn thử cho thầy – Nghệ sĩ Ưu tú Hữu Châu – xem và được thầy chỉnh sửa cho điệu cười nhếch môi, đá chân mày, nheo mắt, khịt mũi… Ngoài ra, may mắn là tôi từng học đàn, hát, võ và những điều này đều cần cho vai Dũng. Theo cảm nhận của tôi, Dũng không hẳn sở khanh, chỉ là một anh chàng mới lớn, muốn làm dân chơi, thích thể hiện và chủ động giành giật điều anh ta muốn. Nhân vật này thật sự là một bước chuyển về diễn xuất của tôi.

 Diễn viên Trần Phong sinh năm 1992. Ảnh: TP.

 – Anh thấy mình giống và khác Dũng ở điểm nào?

 – Tôi có hỏi anh Victor Vũ vì sao chọn tôi đóng Dũng, anh bảo tôi có nét đểu như Dũng mà không biết mình đểu. Thật ra, tôi thấy, có một phần của Dũng trong tôi, đó là chúng tôi đều biết chạy xe tay côn, đàn, hát và chắc cũng đẹp trai như nhau (cười). Nhưng Dũng lại là kiểu người tranh giành điều mình muốn mà lại không làm chủ được quyết định của mình, khiến kết quả không tốt. Tôi thì khác, trong chuyện tình cảm, tôi phân tích đúng, sai, hợp lý hay không. Tôi bảo vệ được tình yêu, không sống thiếu trách nhiệm.

 Nếu trong trường hợp của Dũng, tôi sẽ quyết tâm đến cùng để cưới Hà Lan và chăm sóc con của cả hai tốt nhất có thể. Tôi nghĩ, Dũng có thương và day dứt về Hà Lan. Vì vậy, cảnh Dũng cưới Bích Hoàng, tôi cố gắng diễn tả niềm vui xen lẫn nỗi buồn. Ngoài đời, tôi không có hình mẫu bạn gái lý tưởng. Người tôi yêu chỉ cần đẹp trong mắt tôi, biết chia sẻ và thấu hiểu điều chúng tôi cần ở nhau.

  Anh có kỷ niệm gì với Trúc Anh và Trần Nghĩa – hai diễn viên chính?

 – Những cảnh quay của tôi đa số là diễn với Trần Nghĩa (vai Ngạn) và Trúc Anh (vai Hà Lan). Tôi học hỏi ở hai bạn ấy tâm huyết và nỗ lực lớn cho công việc. Không quen Nghĩa trước, chúng tôi vẫn diễn ăn ý, nhất là cảnh quay đánh nhau, tôi tập luyện với Trần Nghĩa khoảng năm buổi và đánh như thật nên có trầy xước tay chân. Còn với Trúc Anh, chúng tôi từng hợp tác trước đó nhưng vẫn ngượng ngùng khi đóng các cảnh tình cảm như nựng má, hôn môi… Trên phim trường, mỗi lần vào cảnh quay, cả hai thường nói chuyện trước để giúp nhau thấy thoải mái hơn khi nhập tâm.

 – Từng học ngành điều dưỡng đa khoa, vì sao anh chuyển sang đóng phim?

 – Lúc học lớp 10, tôi đã chăm tham gia hoạt động văn nghệ. Thời cấp ba tôi được mời chụp ảnh quảng cáo cho cửa hàng thời trang, lần đầu nhận tiền thù lao một triệu đồng, tôi mua tặng mẹ một đôi dép và mời cả nhà đi ăn. Dù vậy, đến năm lớp 12, gia đình muốn tôi có công việc ổn định. Tính tôi thích chăm sóc, lo lắng cho người khác nên đăng ký thi cùng lúc ngành điều dưỡng đa khoa lẫn đại học Sân khấu – Điện ảnh TP HCM. Tôi đậu y, rớt diễn viên. Lúc đó, tôi buồn lắm, nghĩ chắc không có khả năng nên dừng lại, tập trung vào học ngành điều dưỡng đa khoa.

 Diễn viên Trần Phong cho biết anh có các tài lẻ như đàn, hát, nhảy múa. Ảnh: TP.

 – Anh gặp khó khăn gì với nghề nghiệp mình chọn?

 – Khi tốt nghiệp ngành điều dưỡng, tôi được nhiều nơi tuyển làm việc nhưng sẵn máu văn nghệ, tôi chọn đi đóng phim. Tôi muốn ổn định tài chính để chăm lo cho cha mẹ nhiều hơn nhưng công việc diễn xuất nhiều lúc bấp bênh. Năm 2014, tôi may mắn được chọn đóng vai Lê Dũng trong Nhảy cùng ước mơ (2015). Từ đó, tôi gắn bó hơn với công việc diễn xuất. Kiến thức về ngành điều dưỡng giúp đỡ nhiều cho tôi trong công việc diễn xuất, nhất là khi tham gia vai bác sĩ Quang trong Hậu duệ Mặt trời (2018). Tôi thực hiện những động tác sơ cứu, băng bó khá dễ dàng.

 Một lần nữa tôi đăng ký thi vào Đại học Sân khấu – Điện ảnh TP HCM. Cơ hội vẫn không mỉm cười. Lần này tôi không buồn. Tôi đi tìm cánh cửa khác, theo học tại lớp diễn xuất ở sân khấu kịch Phú Nhuận và may mắn là học trò của thầy Hữu Châu. Thầy không chỉ hướng dẫn tôi về diễn xuất mà còn chỉ dạy tôi cách ứng xử, giúp tôi có niềm tin đi theo nghề mình chọn. Với tôi, thầy giống như là người cha thứ hai. Nhờ thầy và các anh chị trong nghề giúp đỡ, tạo điều kiện, tôi nhận được nhiều cơ hội việc làm, cải thiện thu nhập. Tôi đi chậm hơn so với nhiều bạn học cùng khóa diễn xuất nhưng tôi không buồn hay lo lắng. Quan điểm của tôi là chậm mà chắc. Như thầy Hữu Châu từng dặn tôi, không quan trọng đóng nhiều phim, quan trọng là đóng vai nào phải ra vai đó.

 – Kế hoạch sắp tới của anh là gì?

 – Vai Dũng trong Mắt biếc là bước khởi đầu tốt cho tôi với điện ảnh. Tôi được mời tham gia vài dự án mới. Tôi hy vọng được thử sức ở các vai diễn mới, như khờ khạo, ngốc nghếch, điên loạn, hoặc đóng các phim kinh dị.

 Nguồn: https://vnexpress.net/tran-phong-giong-dung-mat-biec-4038733.html

  

  

  

  

  

  

  

  

  

 Tag: hào biếc tiểu sử computer sắc